Thứ Ba, tháng 10 27, 2009
Bâng khuâng miền cao.
Vừa dứt mưa cuối mùa được vài hôm mà gió đã hào phóng thả mình trên cao nguyên.
Bạt cúc quỳ bên sườn đồi rực vàng lên trong nắng gió. Loài hoa thật kì lạ. tươi mới và dẻo dai. Càng nắng quỳ càng vàng. Càng gió quỳ càng dẻo dai uốn mình. Triền đồi chạy dài theo con đường tới trường của tôi cứ rực lên như một biển vàng.
Không gian, cảnh vật gieo vào lòng người nỗi niềm bâng khuâng. Mỗi lần nhìn lên triền đồi rực nắng rất quen thuộc, lòng người miền cao rạo rực lạ lùng. Rạo rực trong cái hanh hao của nắng của gió. Bâng khuâng trong sắc vàng đến nao lòng của quỳ.
Vậy đó, nắng gió và sắc vàng vô tận của quỳ trên cao nguyên đã trở thành một phần không thể thiếu trong tâm thức của mỗi một người miền cao chúng tôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
H ƯỚNG DẪN LÀM VĂN – NGỮ VĂN 10 ...
-
Theo nhà sư phạm Sukhomlinski, người giáo viên tốt phải có được những phẩm chất đáng trân trọng. Đó trước hết là một người yêu thương tr...
-
ĐẶT VẤN ĐỀ Từ loại là đối tượng nghiên cứu thuộc hệ thống ngôn ngữ hơn là thuộc về các chức năng của ngôn ngữ. Vấn đề từ loại có cội nguồn...
-
Đảng và nhà nước ta đã xác định :" Giáo dục và đào tạo là quốc sách hàng đầu có ý nghĩa quyết định đến vấn đề phát triển kinh tế và phá...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét